Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Tiếp và hết : Hạ gục nhanh

Phần này sẽ ko phù hợp với các bạn tin tin và vàng son...nếu lỡ ghé đọc xin đừng phán xét bởi đơn jan chỉ là nổ mua vui cho bạn bè...

Nói chung là thằng đàn ông thì việc có thêm 1 cô bạn gái cũng ít ai từ chối phỏng. Kể từ sau hôm đưa em đi Hòa Bình chơi thì chính thức 2 đứa yêu nhau tmt. Nó có cái tật là đéo bao jo biết nói dôi kể cả có thể hoàn toàn nói dối được. Nó cho em biết hoàn cảnh thực như thế...như thế...và em cười bảo Nó em chưa bao jo gặp ai cưa gái tấn công kiểu như anh, nó vừa sàm sỡ vừa hấp dẫn ở sự bất ngờ mà e chưa từng gặp hehe. Mà đéo hiểu sao hồi đấy mình khỏe thế ko biết. Đi suốt ngày ăn nhậu liên miên cùng lúc có 2...3 em jao lưu mà về nhà bài vở vẫn đầy đủ. Về khoản xóa dấu vết Nó bậc thầy mẹ.

Chắc các anh cũng đồng ý với tôi về việc tuy rằng cùng là ngủ với nhau aka quan hệ tình dục nhưng ko phải ai cũng joongs ai. Có người sẽ cho ta cảm jacs thoải mái mỗi khi gần nhau và thêm nữa về đi cv lại trôi chảy, ngược lại có em thì vẫn thoải mái đấy nhưng lại ko hoàn toàn như ý và thêm nữa cv lại ko suôn sẻ. E T này rơi vào trường hợp thứ nhất và Nó quyết định đầu tư lấy chỗ đi lại lâu dài.

Việc đầu tiên tìm ngay 1 phòng trọ mới phải đủ 2 tiêu chí đó là ko gần và cũng ko xa cty quá, 2 nữa là gần ph trọ phải có chỗ gửi 4 bánh và khoảng cách đi bộ vừa đủ. Mọi việc được thu xếp nhanh chóng thông qua VP môi joi nhà đất. Nó quyết định thuê căn ph mới ngay sau chợ Tr D Hưng cũ hồi đó chưa xây như bây jo. Phòng nhỏ thôi nhưng có gác xép rất tiện cho sinh hoạt. Và thế là bắt đầu từ đấy bọn Nó có chỗ tụ tập ăn nhậu và nghỉ trưa. Nó và em mỗi người 1 chìa khóa. Cũng ko khác các đôi yêu đương cặp kè khác bao nhiêu , đó là 1 bên cần tuổi trẻ và mới lạ đổi lại 1 bên có thể chu cấp các khoản phụ phí lằng nhằng của 1 cô gái ở quê ra Nụi lập nghiệp. Được cái em cũng ko đòi hỏi j nhiều. Đơn jan 1 cái xe vừa phải để đi làm và vài ba việc linh tinh jup ja đình. Trong việc này thì nó chưa bao jo là người hẹp hòi.

Nói là cặp kè thôi nhưng tc con người khó mà lường chước. Chẳng biết từ khi nào cả nó và em gần như thấy 1 ngày ko đc xxx gần nhau là ko chịu đươc. Có hôm 9h tối em nói thèm ăn chân gà Kim Liên, Nó sẵn sàng mua 1 bọc và phi xe máy cầm xuống ngồi ăn cùng em xong đến 11h lại vòng ra đầu Đê La Thành mua xôi cháy về cho gấu hehe nói chung vẫn vẹn cả đôi đường. Nhưng sự đời đâu có suôn sẻ mãi được E bắt đầu đánh tiếng qua cô bạn thân yêu cầu nó phải để cho em đẻ 1 đúa con với nó và về quê sống và nó chu cấp chứ ko bắt nó bỏ vợ. 1 là như vậy và nếu ko thì cũng ko chấp nhận mãi cảnh sống như thế này.

Tất nhiên Nó ko đồng ý và bắt đầu chiến tranh. Trong 1 lần cãi nhau nó nói thẳng thôi chia tay anh đồng ý buông tha em cho em quen ai thì quen anh ko ý kiến. Tất nhiên đáp lại câu nói đó là 1 cơn mưa nước mắt và đủ thứ chiện trên đời. Vì nói j thì nói em còn quá trẻ và đẹp lại có cv phiên dich tiếng Hàn thật chứ ko phải tạp vụ như Nó nghĩ ban đầu hehe....

Nói cứng vây thôi chứ ko gọi đt nt khoảng 2 tuần lễ Nó bắt đầu sốt ruột và hôm đó khoảng 10h tối nó gọi đt thấy chuông reo hoài mà em ko bắt máy. Muộn lắm rồi đành nói dối vợ lý do j đó và Nó phi xuống nhà em. Đến nơi thấy đèn tối om, của khóa ngoài. Nó bấm máy và thấy chuông đt reo trong nhà, hóa ra là em đi đâu nhưng bỏ máy ở nhà...1 việc mà em ko bao jo như thế kể từ khi quen Nó...
Hôm sau qua cô bạn gái thân của em nó biết được 2 tuần vừa rồi hầu như em ko đi làm mà chán nản tụ tập nhậu nhẹt suốt với bạn bè. Và hình như đang có 1 thằng tin tin nào đó đang bám em rất riết...hehe nghe đến đó thôi là máu trong người Nó sôi mẹ lên rồi. Chiều hôm sau Nó quyết định về sớm hơn thường lệ đến thẳng chỗ em làm và kịp lôi em về chước ánh mắt ngỡ ngàng của mấy cậu tin tin đến đón em. Hai đứa lại đi ăn tối rồi loanh quanh lại lôi nhau về phòng trọ của em tất nhiên bây jo ngu j lại đi thuê nhà nghỉ phỏng.

Sau những câu trách móc này kia jan dỗi blo bla thì tiếp đến là 1 cú xxx hoành tráng bù lại 2 tuần xa cách....hehe đơn jan em nói sao anh bảo cho em đi yêu người khác anh nói ko cần sao lại tìm em làm j ???hehe lời nói jo bay. Trùm lên câu nói đó của em lại là 1 nụ hôn bất tận....Đang đến đoạn hay thì đột nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi tên e...Nó jat mình và nhìn em với ánh mắt khó chịu ý như muốn hỏi : thằng nào sao em lại cho biết ph trọ ???. Nó sỏ vội chiếc quần dài và hất hàm bảo em ra mở cửa kệ mẹ xem thằng nào lại phá quấy jo này. E ra mở cửa và đúng là có 2 thằng tin tin mà nó nhớ loáng thoáng hình như có 1 thằng nó gặp lúc chiều.
Sau câu chào của 2 cậu tin tin Nó phủ đầu ngay : Các cậu tìm T jo này có việc j ??? tôi joi thiệu luôn tôi là người yêu T nhé và mời các cậu uống nước xong thì về luôn jo này muộn rồi nghe chưa. 2 ông Tin tin chết lặng ngừoi chước thái độ quá rắn của nó. 2 ông tướng líu ríu chào xong chưa kịp uống nước cắp đit đứng lên luôn. Đóng cửa lại phát Nó lại mắng em xối xả như hắt nước đổ đi kiểu như hôm nay cũng là lần cuối tôi gặp cô thế này thế khác. E lại khóc lóc thanh minh đại khái e tưởng tôi bỏ em thật và 1 trong hai anh cu tý kia là người yêu cũ từ hồi đại học của em jo đang muốn nối lại thế này thế khác...Ngồi thêm độ mươi phút như có linh tính Nó lôi em ra nhà nghỉ ngủ cho yên tĩnh...Y như rằng sáng hôm sau chở em về thì thằng chủ nhà trọ nói đêm qua Nó và em vừa đi khỏi thì có 4..5 ông đầu xanh đầu đỏ quay lại tìm ...phải nói may thật. Kinh ngiệm jang hồ đã cứu Nó bàn thua trông thấy, vì lúc chước Nó cho 2 ông em bẽ mặt quá nên việc các ông quay lại xử  là đương nhiên...hêhhe.

Sau hôm đó Nó cũng biết bắt đầu rắc rối với bọn tin tin rồi đây. Gái thì thiếu đéo j , bây jo mà sứt đầu mẻ trán với bọn này thì xấu hổ quá. Nếu cứ lẳng lặng thế này mà bỏ em thì hóa ra mình sợ bọn kia à mặc dù yêu đến tầm này cũng tạm đủ rồi hehe. Nhưng máu sĩ của thằng đàn ông ko cho phép nó cư xử như vậy.

Cũng sau hôm đó em còn nhờ hẳn chị gái lên gặp  và thanh minh cho em là em với thằng kia chưa hề có j và em vẫn nhất mực yêu Nó thế này thế khác nhưng nó vẫn ra điều jan ju và bẵng đi lại khoảng 2 tuần ko thèm gọi đt cho em. Chiều hôm đó đi làm về sớm Nó lại lẳng lặng ghé ph trọ mở khóa vào tắm rửa đợi em tan làm về rồi lại xxxx hhehee. Chờ em đến 6h ko thấy sốt ruột quá Nó nhấc đt goi. Qua đt Nó thấy léo nhéo có vẻ như em đang tụ tập j đó. Máu trong người nó lại sôi lên và chửi ầm ĩ qua đt bắt em bằng được đưa đt cho thằng kia nghe và chửi té tát cả 2 đứa. Nói chung lúc đó điên máu lên chửi bừa và cũng ko lường đc rắc rối sẽ đến. Nó tuyên bố đang ở ph trọ của em và yêu cầu em về ngay và thằng kia biến khẩn trương blo bla.

Nó kê ghế ngồi ngoài cửa ph trọ , mặt mũi hầm hầm như xắp có chiến tranh. 1 lúc sau thì thấy em và cô bạn gái đèo nhau và có 4 thằng tin tin đi 2 xe cùng về. Việc đầu tiên khi e vừa xuống xe là Nó tặng em 2 cái tát khá đau và tay thì kéo em vào. Đúng lúc đó thì thằng ranh kia nhảy xuống kiểu như can  và thái độ cũng đéo tử tế j. Đéo nói đéo rằng Nó buông tay e ra và vơ ngay chiếc cốc trà đá tặng ông nhóc phát jua mẹt tóe mẹ me luôn, liền lúc đó 2 thằng bạn nó cũng nhao vào luôn phang lại Nó. Nó chỉ kịp thấy  nhói phát phía mông bên trái và máu cũng tóe ra luôn...Á...a bọn này có đồ rồi,  lùi nhanh vào nhà vớ ghế cốc chén ném ra lung tung đéo biết trúng ai không, chỉ thấy em và cô bạn gái kêu ầm ĩ và Nó cũng kịp trèo lên gác xép cố thủ hehe. Lên đến gác nhìn xuống Nó mới thấy king, đcm 4 thằng thì có 2 thằng cầm phóng lợn mà nãy có 1 thằng xiên  nhưng may Nó mặc quần bò và vết xiên đi trượt nên vào phần mềm và chảy máu ướt mẹ hết chân chứ đéo đau. Kinh nghiệm đường phố dạy Nó rồi tấn công chước bao jo cũng lợi thế và là cách phòng thủ tốt nhất vậy mà vẫn dính. Đéo vấn đề 2 bên đều chảy máu coi như hòa hehe.

Nếu các anh đã ở ph trọ thì biết thường gác xép rất nhỏ và cầu thang cũng nhỏ. Hay cái là cầu thang này lại là thanh sắt chữ U đóng vào tường nên leo lên gác rất khó hehe chính vì vậy Nó cứ ngồi trên gác thủ thế và bọn kia đứng dưới tuy đông hơn và có đồ nhưng cũng đéo thằng nào dám chui lên hehe. Lúc này ở dưới bắt đầu ầm ĩ rồi, chủ nhà trọ ra đuổi bọn kia đi. Em thì khóc lóc blo bla lung tung mẹt. Nó kệ mẹ đéo xuống. Ngu đéo j xuống bọn xiên chết ngay hehe. Cô bạn gái em gọi đt cho Nó nói anh đừng xuống, thằng kia đi viện khâu mặt rồi nhưng bọn nó gọi thêm người đang ngồi rải ngoài ngõ anh mà xuống jo là toi hehe.

Cứ ngồi im trên gác thế thủ khoảng gần tiếng đồng hồ và cũng đéo biết làm thế nào vì bọn chó vẫn ngồi ngoài rình. Nói thật vì việc trai gái nên Nó đéo muốn phiền anh em và cũng xấu hổ nếu để anh em biết chiện. Và nói thật lúc này mà anh em kéo lên đông thì kiểu đéo j cũng chiến to đéo phét vì bọn tin tin này húng lắm, đã biết cầm phóng lợn là đéo phải loại thường rồi. Nghĩ mãi cuối cùng cũng đành gọi cho ô bạn thân nhất nói qua tình hình và dặn đi dặn lại nói chỉ đc phép lên 1 mình tuyệt đối ko đi 2 .3 người sẽ khiến bọn kia manh động . Lúc sau thì ông bạn nó lên vào nhà nói đúng là bọn kia vẫn ngồi phục ngoài đường dễ đến 2 chục thằng chứ đéo đùa. Sau ông bạn quay ra ngoài đéo biết nói j với bọn kia và bọn chấp nhận 2 thằng vào nói chiện với mình. Lúc này thì có cả chị gái em cũng đã đến. Nó nhớ 2 ông nhóc kia vào nhà ngồi nc với Nó thì cả 2 ông sau lưng áo sơ mi đều cộm lên chuôi con phóng lợn. Cũng đéo nhớ hôm đó dàn hòa thế nào mà cuối cùng bọn kia cũng đi về tmt. Ô bạn Nó về chước còn Nó ở lại thêm lúc nc với chị gái em blo bla j đó đại loại thôi từ nay cũng sẽ buông tha em ko yêu đương j nữa để em đi lấy chồng các cái. Nhưng em đéo chịu lại lao vào ôm Nó khóc lóc các cái linh tinh xà beng. Chốt lại hôm đó lại đành phải ngủ lại...hehe để cho em lau rửa vết thương các cái và lại có lý do cho 1 cuộc chiến trên juong kinh thiên động địa....

VĨ THANH : mọi cuộc cặp kè yêu đương 3 lăng nhăng kết quả cuối cùng vẫn đường ai nấy đi thôi, chả tốt đẹp đéo j . Nhưng Nó vẫn tự hào 1 điều, cho dù chia tay nhưng Nó cũng đéo hổ thẹn với những j đã làm cho em trong suốt thời jan yêu nhau. Mà thực ra Nó luôn tâm niệm và làm tốt hơn bình thường nhiều lần đéo phải kể công . Nói chung nhiều lắm chác chắn đéo phải thằng đàn ông nào cũng làm được thế đéo phét. Kể ra đây cũng đéo hay ho j nhưng thôi kệ mẹ coi như là 1 kỷ niệm ko hay ho j cho lắm . Mỗi 1 cuộc tình được Nó ví như 1 món trang sức trong đời thằng đàn ông và từ từ Nó sẽ viết ra để nhớ ai đọc thì đọc mà ko đọc coi như mình viết cho mình....THE END.

Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Kỷ lục hạ gục nhanh........

Xin đừng ai phán xét vì đơn jan " sinh lý ko thuộc về đạo đức " và khi chúng ta đủ trải nghiệm, chúng ta sẽ nhìn mọi việc bao dung và độ lượng hơn rất nhiều.............

Hồi đó khoảng năm 2006 thì phải. Khi đó cty Nó thuê vp ở ngõ xxx đường T D Hưng và nó đang phụ trách khoảng 20 nvkd. Nói đến kd bất động sản thì chắc mọi người đều biết đây là 1 ngành kd tương đối khó vì sản phẩm giá trị lớn đương nhiên để ký được hợp đồng bán 1 lô đất là ko hề dễ dàng. Nói như thế để mọi người hiểu được nvkd cty nó hầu như toàn những nam thanh nữ tú sắc sảo hơn người...
Mọi người chắc đẵ ít nhiều tiếp xúc với mấy em chân dài bán oto rồi phỏng , thì đại loại mấy em nvkd nữ cty nó còn đẹp hơn và sắc hơn mấy em đó 1 boong hehe. Mà mấy em nv này thì vô cùng thần tượng nó vì chả j nó cũng là xếp trực tiếp đào tạo và quản lý dìu dắt các em trong cv. Và bản thân nó cũng sướng, đi đâu cũng đc các chân dài tháp tùng, từ đưa khách đi xem đất, đi cà phê với khách, đi nhậu jao lưu với khách...v...v.
Đại loại lúc đó nó luôn mạnh mồm tuyên bố " đàn bà xấu thì đừng đi cạnh tôi " hehe nói vui thôi mà.

Nhân viên nữ thì vậy còn nhân viên Nam thì sao ??? chả sao cả, thằng nào cũng to cao hoành tráng như người mẫu, mồm hót hay hơn đài và ăn nhậu thì vô đối mẹ hehe..
Nhưng hồi đó cả bọn kd đều rất quý và nể Nó, vì đơn jan Nó đéo bao jo mó vào nv, lúc đéo nào Nó cũng mạnh mồm tuyên bố 1 câu xanh rờn : " Các chú trai chưa vợ gái chưa chồng anh cho thoải mái mẹ đi, còn anh tàu to máy khỏe anh đánh bắt xa bờ đéo thèm vớ vẩn" mà đúng thế thật. Nói và làm được luôn là biểu hiện của con người Nó những năm tháng ấy.
Trở lại về vp cty nhẻ hehe. Lúc đó vp cty Nó thuê thì ngay phía ngoài cửa vp là bến xe bus và đằng sau thì là vô số nhà trọ của các em sinh viên cũng có mà gái chơi thì cũng nhiều đại khái đủ cả hehe.
Chiều nào cũng vậy , cứ hết giờ làm là anh em lại ngồi ngắm các em đi xe bus lên xuống và các em chờ xe bus rồi mấy thằng lại ngồi bàn tán xuýt xoa hehe đàn ông mà.
Đơt đó đéo hiểu ở đâu xuất hiện 1 em chân dài, ăn mặc rất bình thường và kín đáo. Ngày nào cũng ra chờ xe bus đi làm và về rất đúng giờ. Tất nhiên với con mắt nhà nghề thì nó đã nhìn thấy phía sau lớp quần áo đơn jan rẻ tiền kia là 1 cơ thể con gái mới lớn đang căng tràn sức sống. Tất cả các đường cong trên người cô gái lúc nào cũng như muốn bật tung ra khỏi lớp quần áo rất dản dị. Và cũng tất nhiên điều đó bọn đệ tử hắn cũng phát hiện ra và nhìn em với ánh mắt thèm muốn nhưng đéo thằng nào biét phải làm j và bắt đầu từ đâu. Vì ngày nào mỗi lần đi qua cty Nó em cũng cố tình đi thật nhanh và ý tứ nhìn đi chỗ khác.
Tất nhiên lúc đó thì Nó cũng đã có 1, 2 em nào đấy ở xa rồi chứ đéo thể nói là ko phỏng. Nhưng mọi chiện của Nó thì chỉ là đồn đại chứ trong khoản xóa dấu vết nó là bậc thầy mẹ Chỉ trừ 1, 2 đệ tử cực kỳ thân thiết mới được biết mọi chuyện. Trả thế mà bao nhiêu năm chinh chiến Nó vẫn tự hào là người kín đáo và chưa bao jo để lại hậu quả đáng tiếc xảy ra...

Hàng ngày em thì vẫn đi qua đi lại như trêu ngươi cả bọn bởi ánh mắt em cho j cố nhìn đi chỗ khác nhưng vẫn hay liếc xéo về phía của công ty Nó với 1 ánh mắt đĩ đến kinh hoàng và bộ ngực thì lúc nào cũng vươn ra như muốn lao vào mặt người đối diện. Cơn tự ái " nghề nghiệp " bắt đầu nổi lên và Nó tuyên bố xanh rờn : Các chú để anh đcm anh hứa với các chú anh mà đã rút gươm ra là có đầu rơi máu chảy hehe.
Qua phán đoán của nó qua trang phục và giờ giấc em qua lại thì Nó biết em này ko phải là hàng, mà ko phải là hàng thì tất nhiên ko hề đơn jan, còn chuyện em có người yêu chưa đéo quan trọng 1 khi đã thích thì kệ mẹ hehe.

Hôm đó Nó đánh xe lui vào phía trong ngõ ( gọi là ngõ thực ra là đường to ). Nó căn giờ em đi làm và nổ máy xe bật nhạc ngồi chờ với 1 kế hoạch trong đầu....
Từ xa em đang đi bộ tất tưởi về phía xe Nó nhưng em kho hề biết và nó cũng bắt đầu từ từ tiến lại phía em. Đúng lúc em đến gần đầu xe thì Nó phanh lại mở cửa xe nhảy xuống miệng gọi thất thanh : ơ Lan...Lan phải ko em ??? ( làm trò thôi vì biết đéo em tên là j hihi ) và đây là đoạn đối thoại giưuax em và Nó :
Nó : Lan hả có phải Lan ko em ???
Bé: ngạc nhiên ko em ko phải là Lan !!!
Nó : đúng , đúng em là Lan rồi. Hôm nọ anh cho em đi nhờ xe từ HB về đây mà ( làm trò hehe)
Bé: ko em ko phải là Lan mà, em có đi nhờ xe anh bao jo đâu ???
Nó : ơ thế hả, thế anh nhầm à ? vậy thế anh xin lỗi vậy...thế em tên là j ? hehee

Đấy với quả đòn này sau 5 phút Nó đã biết được thên em là Th và xin đươckj cả sđt thế mới thánh  hehe.
Qủa này bẩn và quái thai hơn này hehe.

Biết được số đt của em rồi Nó về gần đến nhà đỗ mẹ xe lại xuống mua cái thẻ đt 200k cào số xong phát bắn ngược lại cho em luôn mà ko thêm 1 lời nào hehe, tất nhiên em gọi lại và bảo anh nhắn nhầm cho ai hả ???ko anh mua cho em đấy, anh tặng em để thỉnh thoảng anh em mình nt nc cho vui. Vì em đi làm lương có bao nhiêu đâu anh biết mà....hehe em ko thể từ chối quả đòn quá giang hồ này phỏng.....

Nói tóm lại chỉ cần thế thôi là đã xong mẹ 50 % công việc rồi phỏng. Nói chung là em hiện đang ở trọ 1 mình ngay sau cty nó và em làm phiên dich tiếng Hàn Quốc trên kh sạn Đai U. Phiên dịch hay tạp vụ hay j cũng đéo quan trong phỏng. Và hay cái là nhà em lại ngay gần Xuân Mai trên đường nó đi làm và thế là sau 2, 3 lần nữa đi ăn tối, cho em đi nhờ oto về quê thì chuyện j đến cũng phải đến cacc ạ hehe.
Bọn đệ ở cty cứ mắt tròn mắt dẹt đéo hiểu mình làm kiểu j mà nhanh hơn cả tên lửa đcm hehe.Loanh quanh chưa đầy 3 tuần với lối tấn công vũ bão ko cho đối phương kịp suy nghĩ như lần đầu gặp nhau hehee vậy em đã là của nó ....hehe.

Lúc gần nhau rồi Nó mới công nhận mọi nhận định của Nó là đéo hề sai tẹo nào tmt. Ko biết các anh đã gặp cô gái nào mà có vòng 2 nói luôn là bụng rất lạ các a ạ. Bụng em ý nhỏ tý nhưng lại gồ lên như kiểu 1 múi nổi hàn lên qua làn áo phông, kiểu bụng của con gái lắc vòng nhìn cực kỳ dâm đãng đại khái như kiểu nhìn bụng đàn ông 6 múi. Tôi cũng đéo biết tả thế nào hihi và lông chân lông tay thì nhiều kinh hoàng mới nhìn thì hơi sợ hihi. Và hay nhất là lần đầu tiên nó gặp 1 cô gái , mà hôm đó sau màn đi HB chơi ăn uống lúc ăn xong lên xe đi tiếp Nó đang định jo bài rủ em vào phòng hát thì em lại bảo thôi ko cần đi hát. Anh cứ lái xe đi, anh thích nghe bài j em hát cho anh nghe. Và thế là suốt đoạn đường đó đến nhà (.....) Nó thì cứ lái xe, còn em ngồi cạnh thì hát bài " bức thư tình đầu tiên " hehe nói chung với Nó thì đây cũng là 1 kỷ niệm đẹp và khó quên trên bước đừng bôn tẩu giang hồ chém đinh chặt sắt phỏng hehee....

Thôi nghỉ đã muộn rồi , mai sẽ pam tiếp phần 2 :
Là đoạn thuê nhà cho em ra xa cty và gặp rắc rối với bọn giang hồ cỏ hơn cả mình người yêu cũ của ẻm hehe may mà đéo chết tốt với bọn cỏ đó.....





Những người sống quanh tôi.......

Bất kỳ ai trong chúng ta giờ này đang hiện hữu trong cõi đời này đều đã trải qua quãng thời  Thơ Âú....
Với người này có thể nó lung linh huyền ảo như cổ tích nhưng với người kia có khi lại là những vết hằnđau trong tâm khảm....nhưng không sao hết phải ko các bạn, những kỷ niệm thời thơ ấu sẽ mãi mãi được ghi nhớ và trân trọng...

Ngày đó khi Nó bắt đầu biết nhận thức và quan sát những j xung quanh xảy ra hàng ngày thì cũng là lúc Nó nhận biết được ja đình Nó đang sống trong 1 xóm lao động nghèo nằm jua thủ đô ngàn năm Văn Hiến - Hà nội... Cũng chẳng biết là may mắn hay bất hạnh nữa khi mà xóm nhỏ đó nằm ngay kề nhà máy điện Yên Phụ nơi cung cấp điện hầu như cho cả TP thời đó. Vì là nhà máy nhiệt điện chạy bằng nồi hơi nước đun bằng than đá nên suốt ngày ống khói nhà máy tỏa ra những luồng khói đenn kịt làm cho cả khu phố lúc nào cũng như được khoác trên mình chiếc áo nhuốm màu lam lũ..màu của bụi than hehe....
Cho đến tận bây jo khi lớn lên rồi Nó mới hiểu được rằng người dân sống tại đây những năm tháng đó quả là 1 kỳ tích, kỳ tích vì lượng bụi than họ hít thở vào buồng phổi mỗi ngày nhiều gấp 200 lần so với người sống ở nơi khác..hehe.và những đứa trẻ như nó và các bạn thì có lẽ còn gấp tới 3 trăm lần hehe vì suốt ngày bọn chơi đùa chui rúc ngoài đường sau jo học ngắn ngủi trên lớp. Nhưng đổi lại cũng vì được sống tại đây nên hầu như trẻ con lại được hưởng vô số những điều thú vị khác mà những đứa trẻ nơi khác ko bao jo có được hehe từ từ tôi sẽ kể các bạn nghe từng chuyện một nha...nào nghỉ tay bắn điếu thuốc lào rồi viết tiếp hehe.

SỮA BỘT và BÁNH CUỐN THANH TRÌ...

Sữa bột...vâng chính là thứ sữa mà hồi đó ở nước Nga xa xôi họ dùng cho gia súc nhưng khi về tới VN thì nó lại là 1 chất bổ xa xỉ mà ko phải ai cũng biết hay được ăn thử hehe đại loại nhìn nó như bột mì bình thường nhưng được cái nó rất ngọt và ăn được, thậm chí khá ngon mà chất ngọt là thứ mà cả xã hội đặc biệt là trẻ con như bọn nó lúc nào cũng thèm muốn và háo hức mỗi khi nghĩ đến hehe.

Nó nhớ hồi đó ở cạnh nhà nó là nhà cô Ngọc 1 bác sĩ ở bệnh viện Việt Nam Cu Ba, chồng cô ấy là lái tàu hỏa tuyến nào thì Nó cũng ko biết mà chỉ nghe người lớn nói vậy. Chính vì cô Ngọc là BS nên phải trực đêm và được bồi dưỡng bằng sữa bột hehe. Nhà cô có 2 thằng con trai sát tuổi nhau là thằng Tú béo thằng em bằng tuổi và học cùng nó còn thằng anh là thằng Tuấn còm hơn bọn nó 1 tuổi.
Vì chu ấy thì đi hàng tuần mới ở nhà 1 buổi và cô Ngọc thì  đi làm suốt ngày và mỗi tuần thêm mấy buổi trực đêm ở bệnh viện nên 2 ae thằng T suốt ngày bị nhốt trong nhà. Tất cả mọi trò chơi mình với bọn nó  chỉ có thể diễn ra qua song sắt cửa sổ và cũng hình như chính vì bị nhốt nhiều quá nên thằng e trở nên hung dữ khác thường bằng chứng là hầu như ngày nào 2 ae cũng đánh nhau sứt đầu mẻ trán và kết quả cuối cùng bao jo thằng em cũng thắng và để lại trên người thằng anh những vết cắn sâu hoắm, có vết rớm máu hehe.

Cuối cùng cô Ngọc cũng nghĩ ra cách mới, đó là mang 2 thằng sang nhà Nó gửi vì hồi đó bà Ma Nó có nghề đan áo len nên toàn nhận len về nhà ngồi đan cùng các chị , còn Pa Nó thì lái xe oto nhưng tận Thái nguyên cũng hàng tháng mới ghé qua nhà 1, 2 bữa j đó.
Đúng là ngày xưa con người ta nghèo nhưng công nhận mọi người sống với nhau thật tốt hehe. Vậy là tự nhiên nhà mình thêm 2 thằng nữa đến ở cùng cũng chả vấn đề gì và chỉ có Nó là sướng nhất vì hầu như cả ngày đc ăn ngủ và chơi cùng nhau đủ các trò quỷ quái của trẻ con thời đó hehe. Vâng nhưng điều quan trọng hơn cả đó là sữa bột hehe. Nó nhớ thường cô Ngọc dắt 2 thằng sang jao cho ba Ma Nó bao jo cũng ko quên kèm theo 1 hộp sữa bột, nhưng tất nhiên ko giao cho bọn nó ju vì sẽ hết ngay sau 15 phuts hehe.
Hai thằng ăn cơm cùng nhà Nó nhưng đổi lại Nó lại được ăn ké sữa bột của 2 thằng tmt hehe. Thật khó để tả cảm giác khi tống thìa sữa bột vào mồm hehe, đại loại hình như toàn sữa hết hạn nên mỗi khi ăn thì rất khổ, vì sữa bột vào mồm gặp nước bọt chúng lập tức đóng cứng lại như đá trên hàm ếch, thường thì khi nuốt đc 1 ít vào họng xong phần còn lại sẽ bám cứng vào răng và hàm trên nên cứ phải 1 thằng há to mõm ra cho thằng kia cầm thìa trọc cho cục sữa rơi xuống mõm và nuốt tiếp hehe.
Thật ko may cho thìa nào xúc to quá sẽ lập tức bị sặc vì bj sữa vào họng quá nhanh , và nếu bị sặc sẽ bật ho ngay và sữa sẽ bắn tung tóe vào mặt thằng bên cạnh hihi. Nhưng tất cả những điều đó chả là gì hết so với sự sung sướng của 1 thằng trẻ con được ăn của ngọt hehe.
Nó nhơ có lần tranh thủ Ma mình đi xuống bếp, Nó và 2 thằng ra mở hộp sữa xúc nhanh vầu mõm mỗi thằng 1 thìa, vừa xong thì đúng lúc bà Ma lên nhìn thấy. Bà cũng chả quát vì bà Ma mình rất hiền. Nhưng đéo hiểu sao lúc ý  thằng e nghẹn nên sặc ho bật hết sữa ra khỏi mồm và gần như đồng loạt cả Nó và thằng anh cũng bật ho , thế là hehe bà Ma mình được 1 bữa lôi cả 3 thằng xuống tắm và thay quần áo vì áo thằng nọ dính hết sữa và nước bọt từ mõm thằng kia hehe..,
Hồi đó mọi người trong xóm đều nghèo lắm hầu như ít khi thấy ai được ăn giò chả, ấy thế mà Nó lại được ăn và cũng là lần đầu tiên thì phải , mà lại ăn cùng bánh cuốn Thanh Trì mới kinh hehe.
Có j đâu vì hồi đó bà ngoại 2 ae thằng T là người gốc Thanh Trì nên hàng ngày bà vẫn đội thúng bánh cuốn vào Nụi bán rong cho những người trên phố và có những hôm trời mưa ế hàng thì bà lại ghé chơi với 2 thằng  và cho ít bánh cuốn cùng chả vụn và tất nhiên Nó cũng được ăn ké chút ít hihi.
Giờ ngồi đây viết lại những dòng này biết đâu ở đâu đó 2 ae thằng T sẽ đọc được và chác chắn sẽ nhớ ra Nó và nhớ ra tuổi thơ lam lũ bên xóm nghèo ngày xưa. Vì mình cũng mất tin hẳn với ae thằng T khi mẹ nó đc phân ngôi nhà tập thể ở đâu đó và cả nhà nó chuyển đi nơi khác ở vào khoảng năm lớp 3 thì phải. T ơi mày ở đâu nếu đọc được những dòng này thì..........................T nhé...!!!

Đúng là các cụ nói miếng ngon nhớ lâu mà công nhận là lâu thật các bạn ạ. Cho đến tận bây jo là 30 năm có lẻ Nó vẫn nhớ cảm giác lần đầu được ăn Sữa bột và chả quế từ thời đó, cái thời mà nhà nhà như nhau, người người giống nhau và đương nhiên cùng nghèo như nhau, Nhưng hỡi ôi có phải khi con người ta cùng nghèo khó thì họ sống với nhau sẽ chân tình , dễ cảm thông và chia sẻ hơn.
Chẳng phải tiếc nuối vì chẳng ai lại đi tiếc nuối cái nghèo, cái khổ nhưng đúng là cho đến bây jo, khi mà trên đầu cũng đã 2 thứ tóc Nó cũng thấm thía 1 điều tưởng như rất đơn jan nhưng hầu như rất khó tránh khỏi đó là cuộc sống càng nhuốm mùi vật chất bao nhiêu thì tình cảm lại càng tỷ lệ nghịch bấy nhiêu, đặc biệt là tình cảm đôi lứa, vợ chồng đầu ấp tay gối bao nhiêu năm nhưng đôi khi cũng tan như bọt bèo bởi 1 cơn sóng của cuộc đời.... ..." Người ơi thế gian mấy ai đã học chữ ngờ " .........
...................................................................................ĐÊM vắng nhà sàn 27.4 2014...



Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

TA DẠI TA TÌM NƠI VẮNG VẺ - NGƯỜI KHÔN NGƯỜI ĐẾN CHỐN LAO XAO....

Thân chào tất cả các bạn...
Vậy là kể từ hôm nay vào hồi 21h10'  ngày 24 - 4 - 2014 .Tại căn gác nhỏ nhà sàn Lương Sơn Hòa Bình, tôi đã chính thức có thêm 1 ngôi nhà mới đó là " blog Meo Hoang - Người không mang họ" đây sẽ là nơi tôi gửi gắm tâm tư tình cảm qua những câu chuyện, những phóng sự nó gắn với hơn 40 năm tôi tồn tại trên quả đất này. Bằng chút tài mọn của mình tôi sẽ cố gắng mang tới cho các bạn những giây phút thư giãn nhất sau những lúc nhọc nhằn mưu sinh mà chúng ta ai cũng vậy đêu đang nhọc nhằn bươn trải mỗi ngày.

Các bạn cũng biết tôi không phải là nhà văn cũng như ko muốn được nổi tiếng ở lĩnh vực này mà trên hết đó chỉ là sự chia sẻ đến tất cả mọi người. Cuộc chơi chữ nghĩa chưa bao giờ là cuộc chơi em ả với hoa hồng và bánh ngọt mà nó là 1 cuộc chơi nhọc nhằn đầy hỉ nộ ái ố. Tôi biết qua những j tôi sẽ trút lên đây rồi cũng sẽ nhận được lời khen tiếng chê hay những j tệ hại hơn. Nhưng ko sao, tôi luôn nhớ 1 câu nói của cậu em xã hội nhà báo Đỗ Doãn Hoàng hiện làm trưởng ban phóng sự của báo Lao Động đã nói với tôi trong 1 lần tâm sự bên chén ziệu nhạt : " anh ạ, đã cầm bút là chấp nhận dấn thân và người viết như anh em mình như đang cầm thìa múc từng thìa óc ra cho mọi người đọc và phán xét và hạnh phúc lớn lao nhất của chúng ta là có bạn đọc"  quả đúng không sai và tôi sẽ nhớ mãi điều này...

Vậy kể từ hôm nay trang blog này của tôi luôn mở rộng cửa đón tất cả các bạn vào đọc và coment. Nhớ nhé các bạn. Tôi đã và mãi mãi trân trọng tất cả những dòng coment của các bạn bất kể các bạn là ai, trình độ tuổi tác và tôn jao nào thì cũng mong các bạn để lại vài dòng . Đó chính là tài sản lớn nhất của người cầm bút như tôi. Và tôi cũng hy vọng với những j mình đã trải nghiệm cộng  với tuổi tác của mình tôi sẽ chịu được hết cả lời khen tiếng chê và sẽ mang tất cả kiến thức mình có được ra để chia sẻ cùng các bạn...

Tôi chỉ có 1 ước mơ và ước mơ duy nhất là tất cả chúng ta, người đọc cũng như người viết hãy chia sẻ với nhau những gì chân thành nhất và chúng ta hãy mở lòng ra bao dung với tất cả mọi chuyện các bạn nhé vì tôi tin tại đây các bạn sẽ bắt gặp những chuyện tương đối được coi là " sốc ". Nhưng nó sẽ bảo đảm 1 nội dung xuyên suốt Blog là :  SỰ THẬT - CHÂN THÀNH - CHIA SẺ ./.

...............ĐA TẠ CÁC BẠN...........................MÈO HOANG..................................





Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Ngày 24/04/2014

Chào mừng các bạn đã đến với Bloger Mèo Hoang - Người Không Mang Họ