Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Những người sống quanh tôi.......

Bất kỳ ai trong chúng ta giờ này đang hiện hữu trong cõi đời này đều đã trải qua quãng thời  Thơ Âú....
Với người này có thể nó lung linh huyền ảo như cổ tích nhưng với người kia có khi lại là những vết hằnđau trong tâm khảm....nhưng không sao hết phải ko các bạn, những kỷ niệm thời thơ ấu sẽ mãi mãi được ghi nhớ và trân trọng...

Ngày đó khi Nó bắt đầu biết nhận thức và quan sát những j xung quanh xảy ra hàng ngày thì cũng là lúc Nó nhận biết được ja đình Nó đang sống trong 1 xóm lao động nghèo nằm jua thủ đô ngàn năm Văn Hiến - Hà nội... Cũng chẳng biết là may mắn hay bất hạnh nữa khi mà xóm nhỏ đó nằm ngay kề nhà máy điện Yên Phụ nơi cung cấp điện hầu như cho cả TP thời đó. Vì là nhà máy nhiệt điện chạy bằng nồi hơi nước đun bằng than đá nên suốt ngày ống khói nhà máy tỏa ra những luồng khói đenn kịt làm cho cả khu phố lúc nào cũng như được khoác trên mình chiếc áo nhuốm màu lam lũ..màu của bụi than hehe....
Cho đến tận bây jo khi lớn lên rồi Nó mới hiểu được rằng người dân sống tại đây những năm tháng đó quả là 1 kỳ tích, kỳ tích vì lượng bụi than họ hít thở vào buồng phổi mỗi ngày nhiều gấp 200 lần so với người sống ở nơi khác..hehe.và những đứa trẻ như nó và các bạn thì có lẽ còn gấp tới 3 trăm lần hehe vì suốt ngày bọn chơi đùa chui rúc ngoài đường sau jo học ngắn ngủi trên lớp. Nhưng đổi lại cũng vì được sống tại đây nên hầu như trẻ con lại được hưởng vô số những điều thú vị khác mà những đứa trẻ nơi khác ko bao jo có được hehe từ từ tôi sẽ kể các bạn nghe từng chuyện một nha...nào nghỉ tay bắn điếu thuốc lào rồi viết tiếp hehe.

SỮA BỘT và BÁNH CUỐN THANH TRÌ...

Sữa bột...vâng chính là thứ sữa mà hồi đó ở nước Nga xa xôi họ dùng cho gia súc nhưng khi về tới VN thì nó lại là 1 chất bổ xa xỉ mà ko phải ai cũng biết hay được ăn thử hehe đại loại nhìn nó như bột mì bình thường nhưng được cái nó rất ngọt và ăn được, thậm chí khá ngon mà chất ngọt là thứ mà cả xã hội đặc biệt là trẻ con như bọn nó lúc nào cũng thèm muốn và háo hức mỗi khi nghĩ đến hehe.

Nó nhớ hồi đó ở cạnh nhà nó là nhà cô Ngọc 1 bác sĩ ở bệnh viện Việt Nam Cu Ba, chồng cô ấy là lái tàu hỏa tuyến nào thì Nó cũng ko biết mà chỉ nghe người lớn nói vậy. Chính vì cô Ngọc là BS nên phải trực đêm và được bồi dưỡng bằng sữa bột hehe. Nhà cô có 2 thằng con trai sát tuổi nhau là thằng Tú béo thằng em bằng tuổi và học cùng nó còn thằng anh là thằng Tuấn còm hơn bọn nó 1 tuổi.
Vì chu ấy thì đi hàng tuần mới ở nhà 1 buổi và cô Ngọc thì  đi làm suốt ngày và mỗi tuần thêm mấy buổi trực đêm ở bệnh viện nên 2 ae thằng T suốt ngày bị nhốt trong nhà. Tất cả mọi trò chơi mình với bọn nó  chỉ có thể diễn ra qua song sắt cửa sổ và cũng hình như chính vì bị nhốt nhiều quá nên thằng e trở nên hung dữ khác thường bằng chứng là hầu như ngày nào 2 ae cũng đánh nhau sứt đầu mẻ trán và kết quả cuối cùng bao jo thằng em cũng thắng và để lại trên người thằng anh những vết cắn sâu hoắm, có vết rớm máu hehe.

Cuối cùng cô Ngọc cũng nghĩ ra cách mới, đó là mang 2 thằng sang nhà Nó gửi vì hồi đó bà Ma Nó có nghề đan áo len nên toàn nhận len về nhà ngồi đan cùng các chị , còn Pa Nó thì lái xe oto nhưng tận Thái nguyên cũng hàng tháng mới ghé qua nhà 1, 2 bữa j đó.
Đúng là ngày xưa con người ta nghèo nhưng công nhận mọi người sống với nhau thật tốt hehe. Vậy là tự nhiên nhà mình thêm 2 thằng nữa đến ở cùng cũng chả vấn đề gì và chỉ có Nó là sướng nhất vì hầu như cả ngày đc ăn ngủ và chơi cùng nhau đủ các trò quỷ quái của trẻ con thời đó hehe. Vâng nhưng điều quan trọng hơn cả đó là sữa bột hehe. Nó nhớ thường cô Ngọc dắt 2 thằng sang jao cho ba Ma Nó bao jo cũng ko quên kèm theo 1 hộp sữa bột, nhưng tất nhiên ko giao cho bọn nó ju vì sẽ hết ngay sau 15 phuts hehe.
Hai thằng ăn cơm cùng nhà Nó nhưng đổi lại Nó lại được ăn ké sữa bột của 2 thằng tmt hehe. Thật khó để tả cảm giác khi tống thìa sữa bột vào mồm hehe, đại loại hình như toàn sữa hết hạn nên mỗi khi ăn thì rất khổ, vì sữa bột vào mồm gặp nước bọt chúng lập tức đóng cứng lại như đá trên hàm ếch, thường thì khi nuốt đc 1 ít vào họng xong phần còn lại sẽ bám cứng vào răng và hàm trên nên cứ phải 1 thằng há to mõm ra cho thằng kia cầm thìa trọc cho cục sữa rơi xuống mõm và nuốt tiếp hehe.
Thật ko may cho thìa nào xúc to quá sẽ lập tức bị sặc vì bj sữa vào họng quá nhanh , và nếu bị sặc sẽ bật ho ngay và sữa sẽ bắn tung tóe vào mặt thằng bên cạnh hihi. Nhưng tất cả những điều đó chả là gì hết so với sự sung sướng của 1 thằng trẻ con được ăn của ngọt hehe.
Nó nhơ có lần tranh thủ Ma mình đi xuống bếp, Nó và 2 thằng ra mở hộp sữa xúc nhanh vầu mõm mỗi thằng 1 thìa, vừa xong thì đúng lúc bà Ma lên nhìn thấy. Bà cũng chả quát vì bà Ma mình rất hiền. Nhưng đéo hiểu sao lúc ý  thằng e nghẹn nên sặc ho bật hết sữa ra khỏi mồm và gần như đồng loạt cả Nó và thằng anh cũng bật ho , thế là hehe bà Ma mình được 1 bữa lôi cả 3 thằng xuống tắm và thay quần áo vì áo thằng nọ dính hết sữa và nước bọt từ mõm thằng kia hehe..,
Hồi đó mọi người trong xóm đều nghèo lắm hầu như ít khi thấy ai được ăn giò chả, ấy thế mà Nó lại được ăn và cũng là lần đầu tiên thì phải , mà lại ăn cùng bánh cuốn Thanh Trì mới kinh hehe.
Có j đâu vì hồi đó bà ngoại 2 ae thằng T là người gốc Thanh Trì nên hàng ngày bà vẫn đội thúng bánh cuốn vào Nụi bán rong cho những người trên phố và có những hôm trời mưa ế hàng thì bà lại ghé chơi với 2 thằng  và cho ít bánh cuốn cùng chả vụn và tất nhiên Nó cũng được ăn ké chút ít hihi.
Giờ ngồi đây viết lại những dòng này biết đâu ở đâu đó 2 ae thằng T sẽ đọc được và chác chắn sẽ nhớ ra Nó và nhớ ra tuổi thơ lam lũ bên xóm nghèo ngày xưa. Vì mình cũng mất tin hẳn với ae thằng T khi mẹ nó đc phân ngôi nhà tập thể ở đâu đó và cả nhà nó chuyển đi nơi khác ở vào khoảng năm lớp 3 thì phải. T ơi mày ở đâu nếu đọc được những dòng này thì..........................T nhé...!!!

Đúng là các cụ nói miếng ngon nhớ lâu mà công nhận là lâu thật các bạn ạ. Cho đến tận bây jo là 30 năm có lẻ Nó vẫn nhớ cảm giác lần đầu được ăn Sữa bột và chả quế từ thời đó, cái thời mà nhà nhà như nhau, người người giống nhau và đương nhiên cùng nghèo như nhau, Nhưng hỡi ôi có phải khi con người ta cùng nghèo khó thì họ sống với nhau sẽ chân tình , dễ cảm thông và chia sẻ hơn.
Chẳng phải tiếc nuối vì chẳng ai lại đi tiếc nuối cái nghèo, cái khổ nhưng đúng là cho đến bây jo, khi mà trên đầu cũng đã 2 thứ tóc Nó cũng thấm thía 1 điều tưởng như rất đơn jan nhưng hầu như rất khó tránh khỏi đó là cuộc sống càng nhuốm mùi vật chất bao nhiêu thì tình cảm lại càng tỷ lệ nghịch bấy nhiêu, đặc biệt là tình cảm đôi lứa, vợ chồng đầu ấp tay gối bao nhiêu năm nhưng đôi khi cũng tan như bọt bèo bởi 1 cơn sóng của cuộc đời.... ..." Người ơi thế gian mấy ai đã học chữ ngờ " .........
...................................................................................ĐÊM vắng nhà sàn 27.4 2014...



8 nhận xét:

  1. Dài quá pha chút bù bựa vào cho chất đời thường cô ợ

    Trả lờiXóa
  2. Dài và chữ cũng hơi khó đọc cô Mèo Hoang. hehe.

    Trả lờiXóa
  3. A vâng bá cáo 2 anh Thở thối và Fong gộc, từ từ điều chỉnh 2 anh ạ, cứ góp ý là tôi ưng mà

    Trả lờiXóa
  4. A vâng bá cáo 2 anh Thở thối và Fong gộc, từ từ điều chỉnh 2 anh ạ, cứ góp ý là tôi ưng mà

    Trả lờiXóa
  5. ôi dcm, anh Hoang làm tôi ngạc nhien rất. cũng slogan như người lớn. được !!!!!!

    anh học thêm tí thủ thuật vi tính nữa là trình bày ngon blog của mình, vớ bẩn chả kém anh Phẹt. he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kệ mẹ cứ nổ bừa hầu mọi người Lốp ạ....hihi

      Xóa
  6. Đệ nhị mãi võ sát gái cực đơm ngay được hoa Khôi Đông Hà VIP của VC tmt

    Trả lờiXóa