Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

Lại chiện Đàn Bà... chiện lẽ ra ko nên kể ...hì hì...

Đầu tiên xin lỗi mọi người vì ko thể viết tiếp phần 2 " cơ hội trời cho " được, vì sợ làm ảnh hưởng đến nhân vật chính trong chiện là cô bé xinh đẹp bạn của cô nhân viên mình mà vô tình cô ấy đã mang đến nộp mạng cho mình...hehe. Tôn trọng và tô thờ đàn bà là phẩm chất tối thượng của 1 Qúy Ông phỏng....hihi.


Xin hầu các bạn về 1 kỷ niệm khác cũng liên quan đến ĐB nhưng sẽ ko làm ảnh hưởng đến ai...hehe.

Đầu năm 199x (x<9) sau 1 loạt biến cố trong gia đình xảy ra và cũng đúng như quy luật muôn đời vẫn thế. Hôn nhân vượt đc qua 5 năm đầu tiên là rất khó khăn và chuyện gia đình của gã cũng ko nằm ngoài quy luật.

Sau 1 cuộc nói chiện căng thẳng nhưng ko hề to tiếng. Gã và vợ đi đến quyết định sẽ sống ly thân 1 time. Nếu hết khoảng thời jan đó mà thấy vẫn cần nhau thì sẽ quay lại. Còn nếu ko thì sẽ ......như quy luật muôn đời vẫn thế. Mọi chiện ko nên ép buộc mà hãy để nó diễn ra tự nhiên.

Vợ gã bế con về nhà Ngoại, còn gã thì vẫn ở cùng ông già như khi chưa cưới nhau. Mặc dù rất nhơ con ko hề muốn xa con chút nào nhưng biết làm sao đc khi mà cả vã và vợ đều quá kiêu hãnh và cái tôi quá lớn cũng như chính con người 2 đứa chưa thực sự trưởng thành cho đời sống hôn nhân. Vợ gã thì về bà ngoại lại mở hàng làm bình thường việc làm đẹp cho phụ nữ thì đúng là ko baio jo thất nghiệp. Còn gã thì làm j đây ??? Mặc kệ cứ biết vậy đã.  Hôn con lần cuối , giấu vội jotj nước mắt gã bước ra khỏi nhà ngoại mà lòng ngổn ngang trống rỗng...

Bà chủ cho thêm chai ziệu...dọng gã cất lên nghe đã khê lắm rồi , nhưng vẫn cố gọi.
Xin lỗi cậu, quán tôi chỉ bắn đến jo này, tôi xin phép đóng cửa để mai còn dậy sớm bán hàng sáng cậu ạ.
Móc nốt mấy đồng lẻ nhàu nát gã trả tiền và lê bước ra nổ máy con oai tầu  nhưng đi đâu thì chính gã cũng chưa biết. Loanh quanh 1 lúc thì gã đã thấy mình dựa xe vào ghế đá và bắt đầu nằm xuống nghỉ mặc dù lúc này đã là hơn 12h đêm nhưng khu này vẫn có nhiều người qua lai. Đây là vườn hoa Hàng Đậu. Nếu ai ở Nụi thì sẽ biết vườn hoa này gần như ko nghỉ cả đêm đến sáng...

Làm j bây jo khi mà vốn liếng đã hết, nghề ngỗng ko có ???Đã 2...3 lần gã chợt nghĩ đến thằng đệ zuột đang làm bên Gia Lâm xong gã lại gạt đi ngay ko muốn nghĩ tiếp. Bởi công việc của thằng đệ là việc mà lúc này gã đang muốn tránh. Bảo kê chăn dắt gái mại dâm...cứ gọi cho đúng tên khỏi cần dấu diếm. Gía như ngày xưa chưa có con cái gã sẵn sàng tặc lưỡi ngay ko đắn đo. Nhưng bây jo khác nhiều rồi và thực sự trong tâm gã cũng ko muốn dính đến mấy vụ này vì dù sao gã vẫn rất yêu vợ, yêu đến điên cuồng. Gã sợ nàng biết đc thì việc ly hôn sẽ là chắc chắn chứ ko còn là ly thân như hiện tại nữa...

Nhưng....vâng lại nhưng. Gã ko nhớ tại sao mà thằng đệ lại biết đc tình hình của gã hiện tại mà chỉ nhớ là quãng 1 2 hôm sau cái đêm ngủ vườn hoa đó thì th đệ đến tận nhà tìm gã. Nó cũng ko dám rủ gã làm cùng mà chỉ đơn jan nhờ gã sang đó dàn xếp jup 1 vụ xích míc nhỏ của nó với mấy thằng bên Gia Lâm mà gã biết. Tất nhiên gã chưa bao jo từ chối khi anh em cần gã.
Chuyện ko có j lớn lắm, đại loại mấy em phò đứng làm đêm ở chân cầu Chương Dương cứ mỗi đêm tầm khoảng 12h là sau khi các em đã đi đc 1..2 " cuốc" aka " dù " tàu nhanh đang chuẩn bị bắt khách cho 1 cuốc đi đêm aka hạ cánh là điungs lúc đó sẽ có 2 anh nghẹo ra thu tiền bãi và đồng thời cung cấp luôn hàng cho mấy em phò nếu nghiện. Thằng đệ của gã cũng đưa 3 em ra đây làm và nó ko muốn bị mấy anh nghẹo kia thu tiền bãi và như thế sẽ ko tránh khỏi 1 vụ va chạm. Cả 2 bên đều đang thjur thế thăm dò vì dù sao cũng miong manh biết nhau. Chợ Long Biên và Gia Lâm chỉ cách nhau đúng 1 cây cầu thì làm sao ko biết...

Cũng ko khó lắm khi mà gã xuất hiện cùng với 1 tay giang hồ gộc bên Gia Lâm và gặp mấy anh nghẹo kia, sau 1 hồi dàn xếp thì đâu cũng vào đó. Vừa tránh đc va chạm mà cả 2 bên đều vẫn kiếm đc tiền đó là 3 em hàng của thằng đệ sẽ ko bị thu tiền bãi nhưng đổi lại thằng đệ gã mặc ju ko muốn nhưng từ nay sẽ đồng thời cung cấp hàng cho cả đám với 1 giá hợp lý và mấy anh nghẹo kia sẽ là trung gian hưởng chênh lệch. ( thôi việc này ko nên nói sâu ).

Sau 1 chầu nhậukha khá thì thằng đệ ngỏ lời luôn: thôi đằng nào anh cũng chưa có việc j, mà bên này em lại đang cần 1 người như anh trong việc jao dịch mở rộng địa bàn với mấy em phò đại loại đi mời các em tham ra " đi khách" vi đây là mấy em bán chuyên nghiệp, các em rất kín đáo và kén khách. Nếu ko có quan hệ chước các em sẽ ko bao jo đi mà chỉ đi làm tay vị hát karraoke như thường lệ. Việc này đòi hỏi tài ăn npois của gã và cả sự quan hệ rộng trong địa bàn này.

Cũng đang trong lúc bí bức chưa biết tính sao và sau 1 hồi đắn đo gã lại tặc lưỡi. Đúng hình như là số gã gần như là loanh quanh làm j rồi cũng lại dính vào mấy em phò thế mới tài. Ai khinh mấy em thì khinh chứ riêng với gã thì gã lại rất quý và thương mấy em. Và nói luôn là ko phải thằng đàn ông nào cũng đc mấy em chọn làm BẠN và chơi đúng nghĩa anh em và gã thì lại rất hợp...hehe.

Việc đầu tiên là gã và thằng đệ đi tìm ngay 1 phòng trọ vì gã ko thể ở cùng với thằng đệ vì chính nó đang ở cùng 1 cô phò tên L. Thế đéo nào mà cô này mới 20 tuổi mà đã 1 thời trôi dạt tận bên Tàu và giờ lại về đây làm, vì thế cô rất giỏi tiếng Tàu cũng rất có lợi khio mà gặp mấy thằng khách Tàu khá là xông xêng trong việc tiền bạc. Mấy em phò thì ở tập trung 1 chỗ khác cũng loanh quanh gần đây. Mấy em rất khoái rủ gã về ở cùng cho vui và các em an tâm hehe nhưng ko được vì như thế gã sẽ yêun các em mất mà như vậy sẽ chả làm ăn j đc nữa...hehe.

Cuối cùng thì gã cũng thuê đc căn nhà nhỏ nhưng lại 2 tầng ngay trong ngõ " Tăng xê" là ngõ đầu tiên tính từ dốc cầu Chương Dương và đây cũng hầu như là đại bản doanh của các em phò hoạt động tại khu vực này mà hồi đó ở đây đang nở rộ dịch vụ karraotay. Nởv rộ kinh khủng gần như 1 vấn nạn thời đó.

Công việc của gã cũng rất nhàn gần như suốt ngày lang thang cùng các em tá lả, lloo đề linh tinh. Khi nào có khách đi sẽ chở các em đến ph hát hoặc bãi đáp sau đó đến đón. Còn tối thì đưa mấy em hàng chiến ra đầu cầu xong lượn lờ cùng thằng đệ đến đêm gần sáng thì đón các em về vậy là lại đi ăn xong về ngủ. Gần như bọn gã lấy đêm làm ngày và ngược lại. Gã nhớ hồi đó gã và th đệ dùng chung quả di động cục gạch ERICSSON hehe toàn phải để lên cửa sổ tầng 2 để đón sóng chờ nghe khách gọi hehe.

Chính công việc của bọn gã là tiền thân của các ổ nhóm " dịch vụ " sau này nhưng hồi đó chỉ là nhỏ lẻ, đến bây jo mới thực sự là " dịch vụ ". Mô hình này vẫn đang hoạt động rất manh. Giair thích rất lằng nhằng mà chỉ có anh nào trong ngành sẽ hiểu. Đại loại sẽ có 1 thằng đứng lên cầm trịch. Gom lại chừng 20 em phò. Thuêu 1 căn nhà trong ngõ. Hàng ngày đúng jo các em đến son phấn đàng hoàng ngồi chờ, khi nào có đc thoại thằng trùm sẽ phái 2 3 thằng đệ làm xe ôm chở các em đến phòng hát xong đón về hoặc đi khách cũng...thằng trùm sẽ ăn tiền phần trăm theo mỗi bàn, đổi lại các em đc bảo vệ và quan hệ với các ph hát là do thằng trùm chứ các em ko đc tự nhiên quan hệ. Đại loại vậy bây jo gọi là " dịch vụ " nhưng hồi đó bọn gã làm chỉ là tự phát. Mấy ae túm lại dựa vào nhau sống hoàn toàn tự nguyên rất vui và tình cảm chứ ko hề có chiện ép buộc j hết.

Để liên tục có hàng mới thì gã thường xuyên phải lê la đến các khu ph trọ của mấy em ngồi đánh bài suốt ngày và tỷ tê rủ các em về đi làm cho bọn gã mỗi khi có khách đòi hàng mới...hehe. Chính nhờ việc này mà gã quen gần như hết toàn bộ các em phò trong khu vực ngõ gã ở... Nói j thì nói với các em phò đúng là các em đi làm tiền thật nhưng ko phải cứ có tiền là các em sẽ đi...các anh vào cồng phơm tôi phát nhé...hêhhe.

Hết phần 1...dừng trý câu vìu...hì hì.

*** Bây jo chiện mới bắt đầu...phần 2 : nhận làm bố đỡ đầu cho 1 em bé là con của 1 em phò Nghệ an...và cuộc chiến ghen tuông của em Nghệ an ....hêhhe. thật kinh hoàng.




4 nhận xét: