Không nhớ hôm đó tôi và ông ja người Hoa ngồi uống hết bao nhiêu ziệu và ngồi bao nhiêu lâu để tôi nghe hết chuyện ông ja kể về cuộc đời ổng. Chỉ biết khi tôi về đến nhà gọi vợ ra mở cửa thì cũng là lúc quán cháo lòng của ông Hai đầu xóm cũng đã bắt đầu lên đèn chuẩn bị bán hàng.
Khoan hãy kể về những j tôi đc chứng kiến trong căn nhà ông ja người Hoa và cả câu chuyện của ổng.Giờ tôi xin kể tiếp vụ đi lấy lại giấy tờ cho ổng từ quán thằng Y giang hồ cỏ quạn 4 về đây chăn mấy em phò...
Vì câu chuyện đêm hôm trước làm tôi thức gần nguyên đêm nên hôm sau tôi dậy khá muộn. Ngó qua đồng hồ đã thấy là giấc trưa mất rồi. Nhớ lời hứa với ông già, tôi bật dậy tắm qua cái rồi lại dắt xe đi luôn và dặn vợ ko ăn cơm nhà, vợ cũng ko nói j nhưng nhìn tôi với ánh mắt mang hình dấu hỏi, vì suốt từ đêm qua tới jo thấy tôi có j đó là lạ ko như ngày thường...hihi, biết nói sao jo cho em hiểu, thôi cứ tạm thời im lặng đã sau sẽ kể lại sau. Bế ông con trai đang ngồi trên xe xuống và kịp hôn con cái là nổ máy phi thẳng ra quán thằng Y.
Thấy tôi xuất hiện khá bất ngờ làm cho tự nhiên thằng Y đề phòng, ko biết nó nói nhỏ j đó với 1 em phò mà lúc sau tôi thấy thêm 1 thằng đệ của nó xuất hiện và ngồi nghe tôi trình bày câu chuyện, đại ý tôi khẳng định vụ mất ví của ông ja hôm qua là do bọn làm và ngỏ ý muốn xin lại cái ví trong đó có jay tờ và 1 cái bùa ông ja để sẵn trong đó.
Tất nhiên khi đã làm việc mờ ám thì ko ai muốn bị lật tẩy vậy nên khi nghe tôi nói xong lúc đầu thằng đệ của nó chắc nghe tôi nói jong Bắc kỳ nên con cũng địt mẹ địt cha jong nạt nộ. Y con là tôi về đi đéo có mất mát giấy tờ j ở đây hết. Trong khi tôi và thằng Y thì vẫn ngồi im , tôi chỉ quan tâm đến thái độ của th Y để phản ứng còn thằng ranh kia thì kệ mẹ cho mày thể hiện, loại như mày anh đéo tính.
Thằng Y ra hiệu cho thằng đệ ngồi xuống, và tôi cũng thò cổ ra ngoài kêu đĩa mồi và xị ziệu cho phải phép.Sau vài vòng xoay tua và câu chuyện lan man thì thằng Y cũng biết tôi đéo phải anh nhà quê vào đây chạy xe ôm mà tôi là dân Nụi xịn vào đây lánh nạn và đang chạy xe ôm chở mấy em phò đi làm trên H. H Thám là nơi mà chính thằng Y dân Gồng gốc mà cũng đéo dám chở hàng lên đó đi làm vì nó biết rõ khu H.H .Thám là của dân BKC cai quản chứ đéo phải dân Nam. Tất nhiên tôi cũng nổ choang choác vài chiện 3 lăng nhăng để lấy số và mục đích là xin lại cái ví cho ông già.
Cuối cùng sau vài xị ziệu thì thằng Y cũng đồng ý trả lại tôi chiếc ví với 1 đk nhỏ là từ tối nay tôi phải có trách nhiệm kèm thằng đệ của nó chở 1 em phò lên HHT để làm như tôi đang đi làm cùng 2 em phò kia. Tất nhiên tôi nghe vậy đồng ý ngay vì việc đó với tôi đéo khó, mà thực chất tôi lên đó làm cũng đéo biết ai vào với ai kệ mẹ vì miếng cơm manh áo thì cứ đi thôi. Nay mày thích lên đó thì anh dắt lên , nhưng tôi cũng dặn chước là có xảy ra va chạm j tôi cũng đéo jup j đc đâu vì trên đấy toàn dân Bắc và cũng đang rất lộm nhộm ko ai biết ai hết. Thích thì tôi đưa lên thôi còn việc ai người đó làm và thân ai người nấy lo...
Cầm đc chiếc ví của ông ja trong tay, tôi nhìn lướt qua thấy vài jay tờ như CMT các cái còn nguyên và ở góc chiếc ví có 1 miếng jaays màu hồng gấp tư tôi đoán đó là cái bùa j đó mà ông ja nói đêm qua. Vì đã hẹn ông là 7h tối lên trả ông ví và đón ông xuống đây chơi mà jo hãy còn sớm nên tôi vòng xe về nhà nằm nghỉ...
Về đến nhà sau khi xem qua jay tờ tôi biết đc tên ông là j đó ko nhớ và năm nay ông đã hơn 70t hehe vậy mà vẫn đi xxx đến là tài. Cầm đến chiếc bùa màu hồng tôi liền giở ra xem kỹ và jat mình vì trong đó có mấy sợi tóc dài mà chắc là tóc đàn bà..... và câu chuyện đêm qua từ từ hiện về như quấn phim quay chậm...
Nhìn vào trong nhà thấy ông ja jo tay lên vẫy, tôi bước qua bặc cửa vào hẳn trong nhà. Thật đúng là ko thể tưởng tượng nổi, mặc dù chỉ cách nhau đúng cái bậc cửa vậy mà khi tôi bước từ ngoài vào trong thì khứu jac tôi như bị choáng váng vì 1 mùi j đó khăm khẳm, mốc mốc như kiểu quần áo để lâu ko jat kèm thêm mùi chuột chết để khô lâu ngày xong lại thêm mùi mấy nén nhang đang lập lòe trên bàn thờ mà ông ja vừa đốt lên. Thật ko thể diễn tả bằng lời thứ mùi mà tôi đang hít phải. Tôi từ từ ngồi xuống ghế đối diện ông và nghe loáng thoáng ông nói là ông ở có 1 mình nhà ko có ai hết. Đúng là jong của ông mà sao lúc này tôi nghe như tiếng nói của ai đó, với cái jong khào khào như cất lên từ đáy mồ chứ đéo phải dọng người đang sống.
Tôi lia mắt ra phía sau lưng ông ja và như chết sững vì ở ngay phía góc phòng có 1 người con gái đáng đứng...!!!!????. Như ko tin vào mắt mình, tôi chớp mắt nhì lại, đúng là người con gái thật vì ko nhìn rõ mặt nhưng tôi thấy rõ bộ tóc dài lòa xòa xuống vai, và sao người đó đứng bất động như 1 bức tượng vậy ???!!! mà nãy ông ja nói đang sống 1 mình ở đây cơ mà. Liếc nhanh sang thì thấy ông ja đang loay hoay cắm ấm điện dưới chân để pha trà.
Thực sự lúc đó tôi chỉ muốn lao nhanh ra khỏi nhà vì những j vừa chứng kiến quá kinh dị và khủng khiếp, cộng với ông ja này đéo hiểu ma hay người nữa ???!!!!!
Tôi đang loay hoay với mớ câu hoi trong đầu thì cung là lúc ông ja ngẩng lên và như đọc đc sự hốt hoảng trong mắt tôi ông liền cất jong đều đều kể toàn bộ câu chuyện về cuộc đời ông mà suốt từ đầu khi bước vào nhà ông đã đoán đc tôi bất ngờ thế nào với sự quái dị trong căn nhà của ông...
Đại loại ông là 1 người việt gốc hoa, toàn bộ cả ja đình ông sống bên Mỹ hiện nay có mình ông ở trong căn nhà này. Còn người con gái mà tôi vừa nhìn thấy ở góc phòng thực ra chỉ là 1 hình người bằng xốp mà ông tự làm để mô phỏng lại người con gái mà ông yêu từ hồi trẻ mà ko lấy đc nhau và ông quyết định ở vậy cho đến jo. Ô quả thật là 1 con người bí hiểm và lập dị. Qua những j ô kể tôi lờ mờ hiểu được tình cảm ông janh cho người con gái đó thật khủng khiếp. Đến mức làm hẳn hình nhân nàng dựng trong nhà và hàng ngày ông vẫn nói chuyện với nàng như với 1 người sống bình thường, ông cũng mua quần áo về mặc cho hình nhân và ông còn thay quần áo cho nàng mỗi ngày. Ô nói ở trong khu này ông ko quan hệ với hàng xóm và căn nhà ông ở suốt ngày đóng cửa im ỉm hầu như tách biệt với thế joi bên ngoài. Ô cũng nói mặc dù tôi chở ông về ko lấy tiền chỉ là việc nhỏ thôi nhưng ko hiểu sao ông gặp tôi cũng gần như người Bắc đầu tiên mà ông tiếp xúc và cũng ko hiểu vì lý do j mà ông thấy quý tôi và kể hết câu chuyện đời mình cho tôi nghe.
Thú thực ngồi nghe ông kể chuyện jua 1 khung cảnh liêu trai như vậy tôi cũng sợ són đái ra quần, đôi lúc vẫn tự hỏi mình ko hiểu đây có phải là chuyện thật đang xảy ra hay không hay là tôi đang lạc bước vào thế giới bên kia. Cũng ko biết từ lúc nào chúng tôi đã bỏ trà đi và uống ziệu. Và khi có tý ziệu vào thì tôi lại đéo sợ nữa mặc dù lúc này lại thêm 1 nhân vật nữa xuất hiện trong phòng đó là chú mèo đen của ông nuôi đang ngồi thu lu trong lòng ông và chiếu sang tôi 1 tia nhìn ko kém phần ma quái.
Tôi có cảm jac như người đàn ông chước mặt mình hình như suốt mấy chục năm nay ông ko hề nc với ai và tôi chính là người đầu tiên ông nói chuyện sau nhiều năm im lặng và sống lập dị...........
Đó toàn bộ câu chuyện mà tôi muốn kể với các bạn chỉ có vậy nhưng quả thực nó như 1 vết cắt sâu trong não tôi ghi lại 1 kỷ niệm kinh dị về 1 miền đất xa lạ mà tôi đã sống . Với những con người cũng xa lạ nhưng ko kém phần tốt bụng hào sảng đúng chất anh Hai Nam Bộ.
Và đây cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào căn nhà của 1 người Hoa cũng như bước hẳn vào cuộc đời ông với những j ông chia sẻ. Thật đúng là những j mình biết chước đây quả là hữu hạn so với cuộc sống bên ngoài thật sự là vô hạn và nếu ko tận mắt chứng kiến thì hầu như ko thể tin nổi những j tôi đã thấy đã trải nghiệm và đã hiểu thêm về 1 người xa lạ mà tôi gọi là " Người Hán kỳ di"...
** VĨ THANH : Kể từ đó tôi và ông gần như trở nên thân thiết như zuột thịt và tôi được biết thêm là gần đây khi biết mình bị căn bệnh j đó ko sống lâu được và tự nhiên ông thấy thèm đàn bà, mặc dù ko còn làm đc j nữa. Nhưng ông vẫn đi tìm các em phò, trả tiền để được nằm gần các em 1,2h j đó để nói những câu chiện ko đầu ko cuối của 1 ông ja xắp về bên kia thế giới.Và đó cũng chính là lý do để tôi được gặp ông.
Sau lần tôi jup ông lấy lại jay tờ và nghe ông kể chiện thì tôi còn qua lại nhà ông 1 vài lần nữa và lần nào ông cũng mua rất nhiều quà cho thằng cu nhà tôi, có 1 lần tôi đã chở ông về nhà tôi ăn bữa cơm cùng vợ chồng tôi. Ô đã khóc và nói đây chính là bữa cơm ông đc ăn trong ko khí đầm ấm nhất sau hơn 30 năm sống 1 mình ăn 1 mình.... Qủa thật tội nghiệp 1 con người chung tình cô đơn và lập dị.
Một thời jan sau thì tôi quay ra Bắc và coi như câu chuyện ông già người Hoa cũng mờ dần trong ký ức tôi để hôm nay tôi ngồi viết lại như 1 nén hương thắp lên cho 1 người đàn ông nhỏ bé bình thường nhưng tình yêu của ông quả là vĩ đại mà bút lực của tôi đã làm hết khả năng để ghi lại và các bạn đang được chứng kiến ...R.I.P ông già người HOA...
Cô viết hơi thật quá , kể mà hư cấu chút nữa thì nó mượt mà hơn
Trả lờiXóaKhà khà thanks Mẫu Đơn viết cho bạn bè đọc mà, bốc phét làm j em yêu hehe
XóaTest
Trả lờiXóaTôi đã test đc với chế độ ẩn danh ở blog anh Mèo nhé
Trả lờiXóaNếu ai comment mà ko muốn đăng nhập thì kick vào ô dưới chọn chế độ ẩn danh.
Trả lờiXóaVângcamr ơn anh Lose...tôi dễ tính hơn phò anh ạ. Tuy nhiên vẫn thích có tên tuổi để biết bạn bè anh Lose ạ...hihi
XóaThế là không phải tôi quá dở mà do đồ của bạn quá khó xài... hehe
Trả lờiXóaCâu chiện hay hay là. Thêm tí đường dấm tỏi thành mẹ tác phẩm văn học đăng báo đảng được òi.
Trả lờiXóaVâng anh bạn Mèo khen tôi xin nhận, tôi biết là viết vẫn non nhưng các anh động viên là tôi ưng...tôi sẽ cố gắng...hihi đa tạ
XóaVâng anh bạn Mèo khen tôi xin nhận, tôi biết là viết vẫn non nhưng các anh động viên là tôi ưng...tôi sẽ cố gắng...hihi đa tạ
XóaNăm 98 tôi ở p15 Tb gần một tháng cua đượ một em cônnnhân BKC, đữ được cầm tay và hôn môi em mỗi lần để lsị bao lưu luyến đến giờ.
Trả lờiXóaTôi ở nhà bà Điều bán xôi, nhà nhả có chút dây mơ dễ má. Nhà chả rôngk dãi lắm mà cũng cho 4 công nhận thuê ở chung luôn.. Hehe, cả chủ và khách và người chọ cùng ngủ trên sàn nhà mà hổbg có chuyện gì. Em tôi cua được cách nhà 400m
Hồng Quân (hehe lười đăng nhập)
Cảm ơn anh Quân đã ghé thăm...lần sau đăng nhập đe ae ta cùng nổ vui mà anh...hihi
XóaMèo gọt dũa tý nữa thì chiện này quá hay, có bạo lực, ma quái, tình người... Cám ơn Mèo!
Trả lờiXóaĐa tạ anh...đang cố gắng anh ạ...hihi
XóaĐọc xong truyện này ko biết đêm nay có yên giấc ko. Hic ...nhưng em thích những từ nóng anh dùng..kaka...
Trả lờiXóaChào bác! Cám ơn bác đã có những câu chuyện, những trải nghiệm rất quý để kể lại cho chung em nghe
Trả lờiXóa